Lionel Messi tròn 30 tuổi – Những trận cầu không thể nào quên
Từ màn ra mắt Barcelona, đến chiếc Huy chương vàng Olympic Bắc Kinh và cú sút trong đêm Bernabeu kỳ diệu, Lionel Messi tự kể về những trận đấu đáng nhớ nhất trong sự nghiệp của mình.
8. BARCELONA – GETAFE 5-2 (bán kết Cúp nhà vua, 18-4-2007)
Mọi thứ xảy ra rất tự nhiên. Với bàn thắng ấy, tôi đã nhận bóng ở vạch giữa sân và nhận thấy có rất nhiều khoảng trống giữa các hậu vệ. Nhưng tôi không nghĩ sẽ ghi được bàn! Tôi chỉ muốn các không gian mở ấy tiếp tục xuất hiện khi mình tiếp cận khu phát bóng. Thế là cứ đối đầu với họ và tiến lên. Tôi không hề nghĩ là có thể ghi bàn cho đến khi thực sự tung cú sút.
Thực tế, tôi luôn đo đếm những bàn thắng của mình dựa vào tầm quan trọng chứ không phải vẻ đẹp của chúng. Đó là một bàn thắng rất đẹp nhưng tôi cũng đã ghi rất nhiều bàn quan trọng cho các đội bóng của mình.
9. ARGENTINA – MONTENEGRO 6-0 (vòng bảng World Cup, 16-6-2006)
Dù đó là lần trận đầu tiên ở World Cup, nhưng tôi vẫn không lo lắng gì bởi đã chơi rất nhiều trận giao hữu trong màu áo ĐTQG. Ngược lại, tôi còn thấy phấn khích khi được vào sân và tận hưởng cảm giác được chơi ở đấu trường thế giới.
Càng tuyệt vời hơn khi tôi đã phải ngồi dự bị cả trận đấu trước với Bờ Biển Ngà. Lần này cũng chỉ được chơi 15 phút cuối, nhưng tôi vẫn ghi được bàn ấn định tỷ số 6-0. Một ký ức đẹp trong cuộc đời!
10. BARCELONA – REAL MADRID 3-3 (La Liga, 10-3-2007)
Lần đầu đá trận kinh điển với kình địch Real Madrid – một trận đấu luôn được cả thế giới theo dõi, tôi đã ghi được 3 bàn. Ghi hattrick thôi đã là tuyệt vời rồi nên càng đặc biệt hơn khi làm được điều đó trong trận kinh điển.
11. JUVENTUS – BARCELONA 1-3 (chung kết Champions League, 6-6-2015)
Nâng cúp vô địch Champions League là một cảm giác lạ thường. Trở thành nhà vô địch luôn là khoảnh khắc của niềm vui và hạnh phúc. Nhưng trong những khoảnh khắc đó, bạn thường không đánh giá cao những gì mình đạt được. Thậm chí ở Berlin, chúng tôi vẫn không nhận ra tầm quan trọng của cú ăn 3 mình vừa hoàn thành.
Một đội bóng vô địch không bao giờ cảm nhận được điều đó cho đến khi họ đột ngột thất bại trong tương lai, như cách chính chúng tôi vừa bị loại ở Champions League mùa giải này.
12. REAL MADRID – BARCELONA 2-3 (La Liga, 23-4-2017)
Đó lại là một đêm hoàn hảo, nơi mọi thứ đã đi đúng hướng, nơi tôi làm được mọi thứ mình mong muốn. Tôi đã 2 lần phá lưới Real Madrid ngay trong sân Bernabeu, và bàn thứ 2 được ghi trong phút cuối cùng đã giúp chúng tôi chiến thắng. Đặc biệt hơn, đó cũng là bàn thứ 500 của tôi cho Barcelona!
Không thể đòi hỏi gì thêm nữa. Nếu tôi không ghi bàn thời điểm đó, chúng tôi đã sớm chào thua trên đường đua vô địch La Liga. Đó là bàn thắng cho chúng tôi cơ hội để tiếp tục chiến đấu giành danh hiệu (dù sau cùng họ vẫn về nhì). Chúng tôi xứng đáng thắng trận đấu ấy và đó là thời khắc xúc động cho tất cả các Barcelonista.
Trong phút cuối ấy, khi thấy Jordi Alba nhận bóng, tôi biết mình cần phải di chuyển như những gì đã từng tập. Chúng tôi hiểu rất rõ cách chơi của nhau và đó không phải lần đầu tiên chúng tôi làm được điều này. Cụ thể, một khi Jordi nhận được bóng ở nửa cuối sân, tôi luôn tìm cách chạy về gần khu cấm địa để nhận đường chuyền và dứt điểm – đúng y boong những gì đã xảy ra!
HLV Luis Enrique thực sự đã mất kiểm soát sau trận đấu ấy khi khen tôi là “cầu thủ xuất sắc nhất trong lịch sử”, nhưng thành thực mà nói, chính sự góp mặt của ông mới là động lực chính cho đội bóng này. Chúng tôi là một tập thể đã, đang đi xuống trước khi ông ấy về Camp Nou, nhưng ngay lập tức, Luis đã đỡ chúng tôi đứng dậy và chơi với tất cả khả năng của mình. Ông ấy đã biến chúng tôi thành một đội bóng tuyệt vời một lần nữa.
13. REAL MADRID – BARCELONA 2-6 (La Liga 2-5-2009)
Tôi lập cú đúp trong trận đấu này, khi thi đấu ở một vị trí mới và đặc biệt – “Số 9 ảo”.
Đó là kế hoạch mà Pep Guardiola đã đề ra cho trận đấu để phát huy hết khả năng của chúng tôi. Tôi đã thảo luận rất nhiều với HLV trước đó nên cả hai đều rất hài lòng về hiệu quả của vị trí mới.
Những trận cầu lớn luôn nhiều rủi ro, có trận chúng tôi thua Real 4 quả nhưng cũng có khi chúng tôi thắng họ 6 trái như trận này. Đó là màn trình diễn tuyệt vời của cả đội. Một trận đấu không chắc là hay nhất, nhưng chúng tôi sẽ mãi không quên.
14. BARCELONA – MAN UNITED 2-0 (Chung kết Champions League, 27-5-2009)
Thật khó tưởng tượng là tôi có thể đánh đầu ghi bàn khi Rio Ferdinand đứng ngay bên cạnh, nhưng đó là sự thật. Quả bóng được tạt vào khu trung tâm và tôi đã có mặt để dứt điểm nó.
Khoảnh khắc bóng bay lên từ cái chân của Xavi, tôi đã hình dung được bàn thắng và lạy Chúa nó đã thành hiện thực. Nó là một bàn thắng quan trọng trên mọi khía cạnh: cho đội bóng, cho diễn biến có lợi của trận Chung kết và cho tôi. Nó vẫn là một trong những bàn thắng tôi yêu thích nhất.
Sau khi vắng mặt trận Chung kết Champions League 2006 vì chấn thương, với tôi, được đá trận này đã là hạnh phúc chứ chưa nói đến việc ghi bàn. Đó là một mùa giải hoàn hảo khi chúng tôi vô địch mọi giải đấu.
Theo SGGP
0 Bình luận
Hãy là người đầu tiên gửi bình luận.